Hà Nội chớm đông, gió lạnh hương nồng
Manage episode 453208310 series 3609080
Hà Nội Chớm Đông – Gió Lạnh Hương Nồng
Hà Nội vào những ngày đầu đông giống như một bản nhạc cổ điển, nhẹ nhàng nhưng cũng đong đầy cảm xúc. Mới hôm nào còn mơ màng trong sắc vàng của mùa thu, vậy mà giờ đây, những cơn gió heo may đã bất ngờ kéo đến, mang theo hơi thở lạnh đầu mùa. Ngày đầu tiên của tháng 12, chỉ còn đếm ngược từng ngày đến Tết Dương lịch và Tết Nguyên Đán. Hà Nội lại bước vào vòng lặp quen thuộc của thời gian, nhưng sao mùa đông này vẫn luôn mới lạ, khác biệt đến vậy.
Nhớ có lần tôi hỏi một người bạn ngoại quốc rằng: “Mùa đông Hà Nội trong mắt anh thế nào?” Anh ấy chỉ mỉm cười: “À, mùa đông Hà Nội, mùa vắng những cơn mưa!” Câu trả lời khiến tôi vừa bất ngờ, vừa thấy đúng lạ kỳ.
Mùa đông Hà Nội không ồn ào, không rực rỡ mà là cái lạnh khô se sắt, len lỏi vào từng ngõ ngách, từng mái nhà. Ở cái tiết trời ấy, những chiếc áo dày được lôi ra, những bát chè sắn nóng hổi bên đường trở nên đặc biệt hơn, và những cành cúc họa mi trắng muốt len lỏi khắp các con phố khiến lòng người rộn ràng.
Sắc Thái Lạnh – Nhưng Đong Đầy Ấm Áp
Hà Nội mùa đông là một bức tranh sơn thủy hữu tình, nơi mà màn sương mỏng phủ khắp Hồ Gươm, Hồ Tây, khiến khung cảnh trở nên mờ ảo như trong thơ Phan Vũ:
"Một màu xanh thời gian và màu xám hư vô chợt nhòe chợt hiện."
Giữa cái lạnh tê tái, có lẽ chẳng gì tuyệt vời hơn một bát chè bà cốt thơm ngọt hay một cốc cà phê trứng nóng hổi. Tôi nhớ lần đầu tiên thử cà phê trứng ở một quán nhỏ trên phố Nguyễn Hữu Huân. Mùi thơm béo ngậy của trứng gà quyện với cà phê khiến tôi ngẩn ngơ. Cốc cà phê không lớn, nhưng lại vừa đủ để sưởi ấm cả một buổi chiều đông.
Hay như món bánh khoai, bánh chuối rán. Chỉ là những miếng khoai, miếng chuối thái mỏng nhúng bột, thế nhưng giữa chiều đông rét mướt, hương thơm của chúng lại quyến rũ kỳ lạ. Đó không chỉ là món ăn mà còn là ký ức, là sự giao thoa giữa hương vị và thời gian.
Đông – Mùa Gắn Kết
Mùa đông, Hà Nội khoác lên mình chiếc áo màu buồn nhưng lại khiến lòng người thêm gắn kết. Những gánh hàng hoa rong ruổi trên phố không chỉ chở theo cúc họa mi mà còn mang cả những nỗi niềm của người Hà Nội xa quê. Một bức ảnh sương mù Hồ Gươm hay chén trà nóng bên bạn bè đôi khi là tất cả những gì cần để làm dịu đi nỗi nhớ nhà.
Người ta thường bảo cái lạnh ở Hà Nội khác xa với nơi khác. Nó ngấm vào da thịt, không chỉ là cảm giác nhiệt độ mà còn là hơi thở mờ nhòa trong sương sớm, những ngón tay tê cứng, hay gió mùa len lỏi qua từng lớp áo. Nhưng cũng chính cái lạnh ấy khiến ta trân trọng hơn sự ấm áp – một ly trà nóng, một cái ôm nhẹ, hay đơn giản là những câu chuyện rôm rả bên chảo hạt dẻ rang thơm lừng góc phố.
Ký Ức Đông Hà Nội
Những ai từng sống ở Hà Nội đều giữ riêng cho mình một ký ức về mùa đông. Với tôi, đó là hình ảnh ngõ nhỏ 124 Âu Cơ, những đợt rét ngọt đầu mùa và cả cảm giác bất ngờ khi nhìn thấy một cành đào nở sớm. Đông Hà Nội là thế, không nồng nàn như thu, không rực rỡ như xuân, nhưng lại khắc sâu vào lòng người một cách dịu dàng và tự nhiên nhất.
Hà Nội, đông này đã về. Bạn đã cảm nhận được hương vị của nó chưa?
12集单集